Tìm hiểu địa danh Tây Nam Bộ qua thể loại văn vần dân gian

STUDYING SOME PLACES IN THE WESTERN PART OF
SOUTH VIETNAM THROUGH TYPES OF POETIC FOLK TEXT

Tác giả bài viết: VÕ NỮ HẠNH TRANG
(Trường Đại học Đồng Nai)

TÓM TẮT

     Nghiên cứu dấu ấn địa danh được phản ánh qua thể loại văn vần dân gian sẽ giúp hiểu rõ hơn nhân sinh quan, thế giới quan của cư dân Tây Nam Bộ. Qua đó, chúng ta hiểu hơn về tâm tư, tình cảm, ước mơ, khát vọng… của con người Tây Nam Bộ trong suốt tiến trình lịch sử mở và dựng nước. Như một nguồn cứ liệu đặc biệt, địa danh đã đi vào bộ phận văn học này một cách tự nhiên nhưng chứa đựng nhiều giá trị độc đáo như một cách lưu giữ văn hóa.

Từ khóa: Tây Nam Bộ, Cao Lãnh, Đồng Tháp, văn hóa dân gian, văn học dân gian.

ABSTRACT

     Studying the place mark reflected in the poetic folk text will help better understand the human life and the worldview of Southwestern inhabitants. There by, we better understand the thoughts, feelings, dreams, aspirations etc. of the people in the South West of Vietnam during the history of national construction and creation. As a special source of evidence, the place naturally entered this literary section but contained many unique values as a way of preserving culture.

Keywords: The Western part of South Vietnam, Cao Lanh, Dong Thap, folk culture, folk literature.

x
x x

1. Mở đầu

     Tây Nam Bộ là vùng đất có đặc trưng về khí hậu, địa hình, thổ nhưỡng… gắn liền với môi trường sông nước. Sự ưu đãi của thiên nhiên với vùng đất này tạo sức hút “kéo” nhiều tộc người khác nhau đến khai hoang lập ấp. Điều này đã tạo nên một không gian cư trú đa tộc người và dĩ nhiên cũng đa văn hóa. Đây chính là cơ sở tạo nên đời sống văn hóa tinh thần phong phú, đa dạng và cũng rất riêng biệt của người dân Tây Nam Bộ. Đồng thời, thông qua các thể loại văn vần dân gian (ca dao, tục ngữ, vè…), người dân Tây Nam Bộ lý giải nguồn gốc tên gọi các địa danh từ góc nhìn của chính cư dân trên vùng đất, vừa thể hiện sự tự hào về những đặc trưng văn hóa chỉ có ở vùng miền của mình.

2. Nội dung

     Những bài ca dao, vè lại trở thành các mốc ghi dấu quan trọng cho những đặc trưng văn hóa của cư dân Tây Nam Bộ. Địa danh trở thành một trong các nguồn cảm hứng cho nhiều bài ca dao, dân ca, hò, vè, tục ngữ… Vì thế, không ngoa khi cho rằng mỗi địa danh chính là “thông báo” giúp xác định giá trị văn hóa vật thể, phi vật thể tiêu biểu mỗi vùng miền.

     Có thể kể đến buồi đầu khai hoang ở mảnh đất hoang sơ ở Tây Nam Bộ:

“U Minh, Rạch Giá thị quá Sơn Trường

Dưới sông sấu lội trên rừng cọp đua.”

“Cà Mau khỉ khọt trên bưng

Dưới sông sấu lội trên rừng cọp um”

“Chiều chiều ông Ngữ thả câu

Sấu lôi ông Ngữ cắm đầu xuống sông” [1]

“Đồng Tháp Mười1 cò bay thẳng cánh,

Nước Tháp Mười lấp lánh cá tôm” [2]

Và rất nhiều câu ca dao gắn liền đặc trưng sản vật của vùng đất Tây Nam Bộ như trái cây, mắm, cá…

“Xoài nào ngon bằng xoài Cao Lãnh

Vú sữa nào ngọt bằng vú sữa Cần Thơ

(Ca dao dân ca Nam Bộ [3])

“Muốn ăn bông súng, mắm kho,

Thì về Đồng Tháp ăn cho đã thèm

Mỹ Trà gạo trắng nước trong, (Đồng Tháp)

Ai về trên ấy thong dong con người”

(Thơ văn Đồng Tháp [4])

“Biển Tân Thành lắm cua, nhiều ốc

Xứ rạch Gốc nổi tiếng cá kèo… (Tiền Giang)

Thấy dừa thì nhớ Bến Tre (Bến Tre)

Thấy bông sen nhớ đồng quê Tháp Mười (Đồng Tháp)

Bến Tre giàu mía Mỏ Cày

Giàu nghêu Thạnh Phú, giàu xoài Cái Mơn

Bình Đại biển cá sông tôm

Ba Tri muối mặn, Giồng Trôm lúa vàng”

(Thơ văn Đồng Tháp [4])

     Hay như những câu vè ca ngợi sản vật:

Sa Đéc xứ khéo

Mần kẹo thiệt tài

Ăn hủy ăn hoài

Ai mua kẹo kéo (Đồng Tháp)

Ai về Hồng Ngự

Lời nói danh dự

Bảo đảm không sai

Bông súng thật dài

Giòn ngon đặc biệt”

(Vè kẹo kéo) [2]

     Ngoài ra, có khá nhiều câu ca dao gắn với địa danh nhằm để giới thiệu đặc sản vùng đất nhưng ẩn sâu là gắn với niềm tự hào về vẻ đẹp ngoại hình cũng như tâm hồn của các chàng trai cô gái trên vùng đất:

“Thuốc rê Cao Lãnh thơm nồng,

Con gái Cao Lãnh má hồng có duyên”

(Thơ văn Đồng Tháp [4])

“Anh đi anh nhớ Tháp Mười

Nhớ cam Bình Thạnh, nhớ người Nha Mân2

(Thơ văn Đồng Tháp [4])

     Hay dị bản khác như:

“Anh đi anh nhớ Tháp Mười

Nhớ canh bông súng, nhớ nụ cười Mỹ An” [2]

     Hoặc:

“Ai về Sa Đéc, Lấp Vò

Nhớ kinh Vĩnh Thạnh, giọng hò Tân Dương (Đồng Tháp)

Mỹ Tho cảnh đẹp người xinh

Quyện lòng du khách gợi tình nước non

Gò Công nước mặn đồng chua

Gái tuy đen đúa nhưng mà có duyên” (Tiền Giang)

(Thơ văn Đồng Tháp [4])

     Nhiều lúc, địa danh được nhắc đến như một cầu nối để khẳng định tình cảm, tình yêu đôi lứa ở Tây Nam Bộ:

Cái Bè, Cái Mảng, Cái Thương

Tìm em cắt lối băng vườn tìm em (Tiền Giang)

Dù ai ăn đâu, làm đâu

Có dòng có dõi Cù Lao Trâu nhớ về” (Đồng Tháp)

(Thơ văn Đồng Tháp [4])

     Huỳnh Ngọc Trảng trong Vè Nam Bộ (1998) [5] đã nhắc đến rất nhiều địa danh ở Tây Nam Bộ:

“Kể từ ra khỏi pháo đài,

Dòng sông nước chảy dựa kề Mũi Nai3.

Thuận buồm gió thổi lai rai,

Phút đâu đã thấy Hòn Tay, Ghềnh Bà4.

Buông lèo một đỗi vừa xa,

Đồi Mồi5 nằm nước, dựa kề Bà Chơn.

Vui thay một cảnh Tà Lơn6,

Mây vừng ấp núi, khói vàng lên non.

Ngó ra Cồn Lớn giữa dòng,

Linh đinh Hòn Chảo7, dật dờ Bãi Thơm8.

Ngó lên Hòn Đá Mọc khéo đơm,

Hòn Nần chạy tới Hòn Ngang,

Hòn Ông, Rạch Lá thì mình phải âu.

Éo le nhiều nỗi thêm sầu,

Trăng mờ bóng xế, đêm thâu canh dài.”

(Vè Đi biển)

“Ba Hòn Nồm nó chồm về Hòn Nấu,

Hòn Nấu nó cấu qua Đôi Nai.

Đôi Nai nó lai rai về Bờ Đập,

Hai Bờ Đập nó cập về Hai Hòn Lò.

Hai Hòn Lò nó mò về Hòn Ngang,

Hòn Ngang nó sang về hai Hòn Đụng.

Hai Hòn Đụng nó cụng về Hòn Dầu,

Hòn Dầu nó chầu về Bâu Áo.

Bâu Áo nó tháo lại Hòn Ông,

Hòn Ông nó dông về Hòn Dâm.

Hòn Dâm đâm xuyên Hòn Tre,

Hòn Tre nó xóc về Hòn Vông.

Hòn Vông nó tông về Hòn Nhàn,

Hòn Nhàn nó sang về Hòn Hàn.

Hòn Hàn nó tràn về Hòn Lớn9,

Hòn Lớn nó bắt trớn lại ba Hòn Nồm.

Hòn Nồm nó chồm lên Hòn Khô,

Hòn Khô thẳng vô Hòn Lớn.

Hòn Lớn nó lỡ trớn tới Bãi Chệt10. ”

(Vè Quần đảo Nam Du11)

“Cái đầu đàng là Chợ Lớn,

Bà con đương ớn là chợ Sài Gòn

Quần buộc không rành là chợ Bến Súc,

Hay thúc giục là chợ Cà Mau12,

Ở xứ nhiều lau đó là Chợ Lách13,

Bán nồi bán trách là chợ Tri Tôn14,

Học khéo học khôn là chợ Trường Bình15,

Trống mõ thình lình là chợ Châu Đốc16.

Tánh hay nói dóc là chợ Tầm Vu17,

Súng nổ liên tu là chợ Hộ Phòng18.

Hay nói lòng vòng đó là vè chợ.”

(Vè Chợ Lục tỉnh)

     Thông qua ca dao, dân ca, vè… liên quan đến địa danh, chúng ta sẽ nhận diện được những đặc trưng vùng đất trên cả khía cạnh vật chất lẫn tinh thần, giúp định hình vùng miền bằng tên gọi. Xét ở khía cạnh khác, những địa danh này lại là căn cứ hữu ích giúp các lĩnh vực như du lịch, lịch sử,… có thêm một cứ liệu để tham khảo.

3. Kết luận

     Mỗi địa danh được phản ánh còn ẩn chứa niềm tự hào của cư dân trên vùng đất đối với những thứ gắn liền với quê hương mình. Những vẻ đẹp rất đặc trưng ấy xét trong tổng thể văn hóa Việt cũng chính là những chỉ báo cho đặc trưng con người Việt Nam. Có thể kết luận, địa danh vừa là kho tàng “nguyên liệu” để sáng tác, chuyển tải tâm tư tình cảm của người dân Tây Nam Bộ vừa là một đặc trưng giúp nhận diện văn hóa của con người Tây Nam Bộ nói riêng và Nam Bộ nói chung.

___________
1 Một vùng đất ngập nước thuộc đồng bằng sông Cửu Long, trải rộng trên ba tỉnh Long An, Tiền Giang và Đồng Tháp, là vựa lúa lớn nhất của cả nước.

2 Vùng đất nằm giữa sông Tiền và sông Hậu, nay thuộc xã Tân Nhuận Đông, huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp. Tương truyền, khi bại trận Rạch Gầm – Xoài Mút, trước khi tháo chạy ra đảo Phú Quốc, Nguyễn Ánh đã bỏ lại hàng trăm cung tần mỹ nữ. Sau đó, các cung phi sắc nước nghiêng thành này đã lấy các chàng trai ở đất Nha Mân. Chính vì vậy, con gái Nha Mân tuy xuất thân từ nông dân nhưng đều có nhan sắc. Đầu thế kỷ 20, nghe danh gái Nha Mân, vua Cao Miên cũng tìm sang kiếm vợ.

3 Sở dĩ có tên gọi này vì khi nhìn từ xa “Mũi Nai” trông giống hình một chú nai con đang uống nước. Mũi Nai cách trung tâm thị xã Hà Tiên 8 km về phía tây bắc. Từ thuở hồng hoang, vùng đất này là mênh mông nước và mênh mông trời. Có một chú nai con thuộc dòng dõi nai thần hay ra uống nước. Rồi một ngày, mải say cảnh đẹp của biển trời Hà Tiên, chú không về kịp giờ đóng cửa rừng. Buồn bã, chú nai quay lại bờ biển, thơ thẩn đi dạo. Nhưng biển đêm không hề thơ mộng êm ả vào mùa gió chướng. Gió nổi, sóng xô ầm ầm. Chú nai con gục ngã giữa biển. Ngọn núi phía xa xa vẫn mang hình chú nai con đang uống nước.

4 Ghềnh Bà còn gọi là Gành Bà thuộc xã Tây Hòa tỉnh Phú Yên.

5 Cụm đảo thuộc tỉnh Cà Mau bao gồm 5 hòn đảo sát nhau: Hòn Khoai, Hòn Sao, Hòn Đồi Mồi, Hòn Đá Lẻ, Hòn Tương với tổng diện tích 4 km2. Sở dĩ người dân địa phương gọi là Hòn Đồi Mồi vì đảo có hình dáng giống con đồi mồi.

6 Núi Tà Lơn (người Khmer gọi là Bokor – tức là con bò) thuộc tỉnh Kompot, Campuchia.

7 Khu vực đảo Hòn Chảo là vùng giáp ranh giữa Đại Việt và Chiêm Thành. Vào thời Trần được đặt tên là đảo Huyền Trân để tưởng nhớ đến công chúa Trần Huyền Trân, người đã mang về cho Đại Việt 2 châu Thuận, Hóa và thiên hạ đệ nhất hùng quan Hải Vân. Đến thời Tây Sơn, trong một chuyến đi dạo, vua Quang Trung đổi tên nó thành Đảo Ngọc vì thấy đảo quá đẹp. Đến đầu thời Nguyễn, đảo được gọi là cù lao Hàn. Sau đó, vua Minh Mạng ban tặng cho cái tên Ngự Hải Đài nghĩa là đài canh trên biển. Thời Pháp thuộc, được gọi là Hòn Sơn Chà (Trà). Hiện nay đảo có tên chính thức là Hòn Chảo, để tránh nhầm lẫn với bán đảo Sơn Trà ở Đà Nẵng, cách nơi này không xa.

8 Bãi Thơm có tên gọi Hòn Thơm. Hòn Thơm là một xã của huyện Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang được thành lập từ năm 2003, dân số hiện tại trên đảo hơn 3.000 người. Hòn Thơm có tới 18 đảo lớn nhỏ, được ví von là ngọc của đảo ngọc Phú Quốc.

9 Hòn Lớn (hòn đảo lớn nhất trong cụm đảo) tức Củ Tron. Theo Nam Du ký của nhà văn Anh Động về chuyện tích truyền khẩu của Hòn Củ Tron: “Vào năm 1870, sau khi thất thủ thành Gia Định lần thứ 2, Chúa Nguyễn Ánh cùng một đám tàn quân bị Tây Sơn truy đuổi ráo riết, phải tấp vào cụm hòn này lẩn trốn. Thiếu nước uống, Chúa bảo binh sĩ đào ao lấy nước ngọt. Hiện nay “Giếng Ngự”, “Bãi Ngự” vẫn hiện hữu phía tây bắc Hòn Lớn. Thiếu lương thực, người dân hướng dẫn binh sĩ đi đào củ nầng có dáng hình tròn tròn về nấu ăn đỡ đói. Đến khi Chúa lên ngôi hoàng đế (1802) chạnh nhớ đến những nơi nhiều kỷ niệm sâu sắc của mình thời bôn ba tẩu quốc, ông sắc tứ cho hòn này một cái tên, gọi là hòn “Củ Tròn”. Vị quan hành khiển vốn người Ngũ Quảng, mang chiếu chỉ đến đây, tập hợp dân lại đọc theo giọng Quảng của vị quân hành khiển, hai tiếng “củ Tròn” thành “Củ Tron” dân nghe chiếu dụ bảo “tron” thì phải gọi theo là “tron” đâu ai dám kháng chỉ”. Ngoài ra, địa danh này còn gọi là Cổ Tron, có gốc Khmer là koh Tron nghĩa là hòn, cồn, cù lao Tron. Còn Tron chưa biết nghĩa.

10 Theo dân gian truyền lại, vào thế kỷ 16, trên đường ra Phú Quốc buôn bán, giữa đoàn tàu Hà Lan và người Trung Quốc đã xảy ra một trận ác chiến, mấy hôm sau có hàng trăm xác người Trung Quốc tấp vào bãi này, từ đó người dân gọi là “Bãi Chệt”.

11 Nam Du gốc Nam Dự (dự là “đảo”, Nam Dự nghĩa là đảo phía nam). Dưới thời Pháp thuộc bị bỏ dấu gọi là Nam Du. Quần đảo Nam Du trực thuộc huyện đảo Kiên Hải, tỉnh Kiên Giang, trước kia gọi chung là xã Nam Du. Dân số quần đảo Nam Du khoảng hơn 9.000 người. Tháng 5-2005, Nam Du tách ra thành một xã gồm 10 đảo, trụ sở xã đặt tại Hòn Ngang, còn xã kia là xã An Sơn, quản lý 11 đảo, trụ sở xã đặt tại Hòn Lớn – mà dân địa phương kêu bằng Hòn Củ Tron. Ngoài ra còn có dị bản khác:

“Hòn Mấu đâm thấu Đô Nai,

Đô Nai quay sang Bờ Đập.

Bờ Đập tấp lại Hòn Lò,

Hòn Lò mò đến Hòn Ngang.

Hòn Ngang tạt sang Hòn Đụng,

Hòn Đụng cụng vào Hòn Dầu.

Hòn Dầu nằm chầu Bỏ Áo,

Bỏ Áo tháo ngược Hòn Ông.

Hòn Ông dông đến Hòn Dâm,

Hòn Dâm đâm thẳng Hòn Tre.

Hòn Tre te đến Hòn Mốc,

Hòn Mốc xốc lại Hòn Nhàn.

Hòn Nhàn tràn thẳng Hòn Hàn,

Hòn Hàn quàng cổ ba Hòn Nồm.

Hòn Nồm chồm đại lên Hòn Khô,

Hòn Khô vô Bãi Chệt.

Bãi Chệt lết lên Hòn Lớn…”

12 Chợ Cà Mau ở xã Chợ Mới, tỉnh An Giang.

13 Chợ Lách có nguồn gốc từ tên một cái chợ hình thành ở vùng có nhiều cây lau lách mọc, trở thành địa danh của một đơn vị hành chính cấp huyện, rồi tên của một thị trấn. Huyện nằm phía trên cùng của cù Lao Minh, bằng nửa diện tích huyện Mỏ Cày (18.897 ha), thuộc hàng nhỏ nhất trong 7 huyện của tỉnh Bến Tre, chiều dài 22,5 km, chiều ngang giới hạn bởi hai bờ sông Cổ Chiên và Hàm Luông, nơi hẹp nhất chỉ có 2km. Trước tháng 8-1945, Chợ Lách là một huyện thuộc tỉnh Vĩnh Long. Trong kháng chiến chống Pháp, theo quyết định của UBKCHC Nam Bộ (1948), huyện Chợ Lách tách khỏi tỉnh Vĩnh Long nhập về tỉnh Bến Tre. Sau ngày 30-4-1975, theo chủ trương điều chỉnh lại địa giới các huyện, thị, Chợ Lách gồm 10 xã và 1 thị trấn.

14 Tri Tôn gốc Khmer. Có 2 cách lý giải:

1. Nguyên dạng Sva Téanh hay Sva Tong, nghĩa là “khỉ níu kéo” vì ngày xưa đây là vùng hoang dã, khỉ thường quấy rối khách qua đường.

2. Nguyên dạng Svay Tôn, nghĩa là “xoài dây”, vì tại đây có một cây xoài ra trái rất nhiều, được coi là xoài thiêng nên người Khmer xây chùa ở chỗ có cây xoài và đặt tên chùa nơi ấy. Từ tên chùa trở thành tên vùng. Sở dĩ Xà Tón bị nói chệch thành Tri Tôn vì trong tiếng Việt đã có sẵn từ tổ Tri Tôn giống như các địa danh Kế Sách, Phó Bảng, Rù Rì.

     Tri Tôn (Hán Việt) là “biết tôn trọng”.

15 Chợ Trường Bình xưa thuộc huyện Phước Lộc, tỉnh Gia Định; nay là chợ Cần Giuộc ở thị trấn Cần Giuộc, huyện Cần Giuộc, tỉnh Long An. Địa danh được biết đến qua bài Văn tế Nghĩa sĩ Cần Giuộc của nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu.

16 Châu Đốc là thị xã của tỉnh An Giang, diện tích 100,6 km2, dân số 112.155 người (2007), gồm 4 phường: Châu Phú A, Châu Phú B, Núi Sam, Vĩnh Mỹ và 3 xã: Vĩnh Châu, Vĩnh Ngươn, Vĩnh Tế. Từ ngày 23-8-1979, sáp nhập xã Vĩnh Tế của huyện Vĩnh Tế vào Châu Đốc.

     Châu Đốc có 3 giả thuyết:

1. Gốc Khmer Moot Chrut, nghĩa là “mõm heo”.

2. Châu (Thị Tế, vợ Nguyễn Văn Thoại) + Đốc là chức vụ của vua ban để cai quản đất này.

3. Châu: vùng đất, tỉnh; Đốc: nơi thiêng liêng, quan trọng.

17 Chợ Tầm Vu ở phường Hưng Lợi, quận Ninh Kiều, thành phố Cần Thơ.

     Có hai cách giải thích:

1. Tầm Vu gốc Khmer Lam Pu, là “cây bần” .

2. Tầm Vu gốc Khmer Sampu, là “chiếc thuyền”. Về ngữ âm, thuyết sau có lý hơn.

18 Hộ Phòng thuộc huyện Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu. Hộ Phòng (Hán Việt) là “canh phòng để bảo vệ”.

TÀI LIỆU THAM KHẢO

1. Trần Văn Nam (2009), “Ca dao Nam Bộ – Ca dao của vùng đất mới”, http://www.khoavanhocngonngu.edu.vn/home/index.php?option=com_content&view=article&id=287:cadao-nam-b-ca-dao-ca-vung-t-mi&catid=97:vn-hoa-dan-gian&Itemid=155, (truy cập ngày 13/03/2019)

2. https://cadao.me/dong-thap-muoi-co-bay-thang-canh/, (truy cập ngày 13/03/2019).

3. Bảo Định Giang, Nguyễn Tấn Phát, Trần Tấn Vĩnh, Bùi Mạnh Nhị (1984), Ca dao dân ca Nam Bộ, Nxb TP. Hồ Chí Minh.

4. Trí Viễn Lê (1986), Thơ văn Đồng Tháp, Nxb Tổng hợp Đồng Tháp.

5. Huỳnh Ngọc Trảng (1998), Vè Nam Bộ, Nxb Đồng Nai.

Nguồn: Tạp chí Khoa học – Đại học Đồng Nai, số 17 – 2020

Thánh Địa Việt Nam Học
(https://thanhdiavietnamhoc.com)

Download file (PDF): Tìm hiểu địa danh Tây Nam Bộ qua thể loại văn vần dân gian
(Tác giả: Võ Nữ Hạnh Trang)